Hằng năm, Giáo Hội dành riêng ngày 2/10 để biệt kính các Thiên thần bản mệnh, cũng gọi là Thiên thân hộ thủ. Trước là để dâng lên Thiên Chúa lời tri ân cảm tạ vì Ngài đã ban tặng cho chúng ta những người bạn đồng hành tuyệt vời, luôn ở kề bên để chăm sóc, gìn giữ, nhắc nhở và bảo vệ chúng ta trên bước đường lữ thứ; kế đến là nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn các Thiên thần bản mệnh, tâm sự với các ngài, xin các ngài cầu thay nguyện giúp và nhất là xin các ngài hướng dẫn ta sống sao cho đẹp lòng Chúa, gìn giữ ta khỏi những mưu mô, cạm bẫy của Satan.
Các Thiên thần bản mệnh là ai? Các ngài có ảnh hưởng gì đến đời sống thiêng liêng cũng như đời sống thường ngày của chúng ta? Các ngài song hành và ở bên chúng ta như thế nào? Quả thật, đây là những câu hỏi mà có rất ít người quan tâm, bận tâm và tìm hiểu! Ngay như vị thánh bổn mạng là vị thánh mà cha mẹ chọn cho chúng ta khi chịu phép Rửa tội, ấy thế mà nhiều khi chúng ta cũng chẳng nhớ, chẳng biết và không mấy quan tâm!
Phải chăng hình ảnh và sự hiện diện của các Thiên thần bản mệnh chỉ là hư cấu, thêu dệt cho thêm phong phú trong quá trình giữ đạo và sống đạo của người Kitô hữu? Phải chăng các Thiên thần bản mệnh được Thiên Chúa dựng nên để ngày đêm hầu cận bên Thánh Nhan Chúa, luôn dâng lời ca tiếng hát chúc tụng, ngợi khen Thiên Chúa, và tô điểm cho ngai tòa Thiên Chúa? Xin thưa, không phải thế. Chúng ta cùng tìm hiểu về hình ảnh, nhiệm vụ của các Thiên thần bản mệnh trước Thánh Nhan Thiên Chúa và nhất là trong cuộc sống lữ hành của ta. Để rồi trong từng ngày sống, chúng ta nhận ra tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại lớn lao biết dường nào qua sự đồng hành của các Thiên thần bản mệnh. Từ đó, chúng ta biết hướng về các ngài, xin các ngài giúp đỡ, xin các ngài nguyện giúp cầu thay.
Sách Giáo lý Công giáo dạy: “Thiên thần là những thụ tạo thiêng liêng, không ngừng tôn vinh Thiên Chúa và phục vụ các kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa đối với các thụ tạo khác… Các Thiên thần hầu cận Đức Kitô, là Chúa của mình. Các ngài phục vụ Người, đặc biệt trong việc thực hiện sứ vụ cứu độ của Người đối với nhân loại. Hội Thánh tôn kính các Thiên thần, là những vị trợ giúp Hội Thánh trong cuộc lữ hành trần thế, và là những vị bảo vệ mọi hữu thể nhân linh.” (x. GLCG 350-352). Thánh Basiliô Cả xác tín rằng “bên cạnh mỗi tín hữu đều có một Thiên thần như đấng bảo trợ và mục tử, hướng dẫn họ đến sự sống”. Trong Kinh Thánh rất nhiều chỗ tường thuật lại việc các Thiên thần bản mệnh thực hiện mệnh lệnh của Thiên Chúa để bảo vệ, nâng đỡ, dẫn dắt con người (x. St 3, 1-24; Xh.23,20-21; 1V 19,1-8; Tb 5,1-23;11,1-19).
Đặc biệt. Thánh vịnh 90 trình thuật lại lời xác tín sự hiện diện của các Thiên thần bản mệnh thực hiện mệnh lệnh của Thiên Chúa bảo vệ con cái của Người: “Bạn sẽ không gặp điều ác hại, và tai ương không bén mảng tới nhà. Bởi chưng Thiên Chúa truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường, và thiên sứ sẽ tay đỡ, tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá” ( Tv 90,1-16).
Thánh Phaolô trong thư Do Thái đã viết về các Thiên thần: “Nào tất cả các vị đó không phải là những bậc thiêng liêng chuyên lo phụng thờ Chúa, được sai đi phục vụ để mưu ích cho những kẻ được thừa hưởng ơn cứu độ sao?” (Hr 1,14).
Sách Tin Mừng trình thuật rất nhiều về sự hiện diện của các Thiên thần (Sứ thần) của Thiên Chúa: Sứ thần truyền tin cho Đức Maria, ông Dacaria (x. Lc 1,5-38); Sứ thần truyền tin cho Thánh Giuse (x. Mt 1,18-25;2,13-23); Đạo binh các thiên thần hát vang trong đêm Đức Kitô giáng sinh (x. Lc 2,1-20); Sứ thần loan báo tin vui Phục Sinh (x. Mt 25,1-8); Sứ thần giải thích cho các tông đồ về sự kiện Đức Giêsu về trời (x. Cv 1,9-11). Đặc biệt là lời dạy dỗ, nhắc nhở của Đức Giêsu về hình ảnh và vai trò của các Thiên thần: “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này, quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt.18,10).
Giáo Hội xác tín sự hiện diện, nâng đỡ của các Thiên thần bản mệnh qua Lời nguyện nhập lễ kính nhớ các ngài: “Lạy Chúa là Ðấng an bài mọi sự cách tuyệt vời. Chúa sai các Thiên thần đến giữ gìn chúng con. Xin ban cho chúng con đời này được các ngài luôn bênh vực che chở, và đời sau được cùng các ngài hưởng phúc vinh quang”.
Vâng! Theo ý muốn và tình thương của Thiên Chúa, Người đã tác tạo các Thiên thần, để các ngài trở thành cánh tay nối dài của Thiên Chúa trong việc săn sóc, đồng hành, gìn giữ, nhắc nhở và che chở chúng ta khỏi mưu chước và của quyền lực sự dữ, các Thiên thần bản mệnh hằng cầu nguyện cho ta trước Thánh Nhan Chúa, ghi chép tất cả những công việc, tư tưởng, ước muốn của chúng ta mà dâng lên Thiên Chúa.
Có thể nói, rất nhiều người không biết, không hiểu và lãng quên sự hiện diện của các Thiên thần bản mệnh. Các ngài chính là ân sủng, là quà tặng mà Thiên Chúa ban nhưng không cho chúng ta trên bước đường lữ hành. Sự hiện diện của các ngài là dấu chỉ Thiên Chúa luôn ở cùng và ở với ta trong từng ngày sống. Các Thiên thần luôn hướng dẫn ta trong đời sống đạo, luôn bênh đỡ ta và gìn giữ ta, nhắc nhở ta mỗi khi ta phạm lỗi bằng tiếng nói của lương tâm. Thế nhưng, nhiều khi ta không nhận ra tiếng nói lương tâm thôi thúc, nhắc nhở ta là tiếng nói của các Thiên thần bản mệnh. Nhiều lần chúng ta thoát khỏi những tai nạn, tai ương trên bước đường đời mà không nhận ra chính các Thiên thần đã bảo vệ, cầu nguyện cho ta, đem lại cho ta sự bình an.
Nhiệm vụ của Thiên thần bản mệnh là thực hiện mọi công việc mà Thiên Chúa giao phó cho các ngài, dẫu trong đời sống, chúng ta thường xuyên vô ơn, lãng quên các ngài, nhưng các ngài không hề bỏ rơi chúng ta mà hằng ở luôn bên chúng ta, âm thầm bảo vệ, gìn giữ và nhắc nhở chúng ta sống và đi theo đường ngay nẻo chính, giúp chúng ta thực hiện những việc lành phúc đức, hướng dẫn và dắt chúng ta về với Thiên Chúa là Cha luôn yêu thương con cái mình.
Ta hãy nghe lời của Thiên thần nói với ông Tôbít và Tôbia khi các ông được người dẫn đường nói cho biết sự thật ngài là Raphaen, một trong bảy thiên sứ hằng hầu cận và vào chầu trước nhan vinh hiển Chúa, các ông đã hoảng sợ, nhưng sứ thần nói tiếp: “Đừng sợ! Bình an cho các ngươ! Hãy chúc tụng Thiên Chúa đến muôn đời! Phần tôi, tôi đã ở với các ngươi không phải do lòng tốt của tôi, mà do ý muốn của Thiên Chúa”. (x. Tb 12,1-22).
Lm. Nam An